Truyện: Lạn Kha Kỳ Duyên
Tác Giả: Chân Phí Sự
Thể loại: Tiên hiệp, huyền huyễn, dị giới
Cảm nhận:
Cảm nhận đầu tiên khi ta đọc bộ này thì là” đây mới thực sự là tiên nhân” phiêu miểu không trói buộc, cách ly với thế tục. Ai thường xuyên đọc truyện trung thì chắc chẳng lạ gì với “ bàn cờ lạn kha” đâu nhỉ, cái tên lạn kha kỳ duyên nó xuất phát từ đó đó.
Nhân vật chính xuyên không về quá khứ vào thân xác một người ăn mày mù, là mù thật, xém chút lên bảng điểm số nhưng may mắn cửu tử nhất sinh thoát chết. Thế là bắt đầu hành trình trang bức với đời ở thế giới mới.
Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn. Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lan Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái phi thăng, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân đã.
Tóm tắt truyện:
Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mọi người đều rất lý tưởng không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá nhiều cơ quan tính toàn, nhiều khi đọc mà không nhìn được Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại có giang hồ, có tu sĩ có tiền thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý tử, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vẫn mệnh một người, hoặc là dạy người hưởng thiên, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ môi. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những cầu chuyển xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì.
0 Nhận xét